前疏水竹界桑麻,桃李畦分小径斜。
山数青黄人住久,路排藜藿客行赊。
云寒烟合入长暝,梅懒春催未放花。
闻道苍头长儿女,主人游宦不还家。
“闻道苍头长儿女”出自宋代王洋的《中冬下汗一日陪方丈访客因过向民园亭有感》,诗句共7个字,诗句拼音为:wén dào cāng tóu zhǎng ér nǚ,诗句平仄:平仄平平仄平仄。
zhōng dōng xià hàn yī rì péi fāng zhàng fǎng kè yīn guò xiàng mín yuán tíng yǒu gǎn
中冬下汗一日陪方丈访客因过向民园亭有感
qián shū shuǐ zhú jiè sāng má, táo lǐ qí fēn xiǎo jìng xié.
前疏水竹界桑麻,桃李畦分小径斜。
shān shù qīng huáng rén zhù jiǔ, lù pái lí huò kè xíng shē.
山数青黄人住久,路排藜藿客行赊。
yún hán yān hé rù zhǎng míng, méi lǎn chūn cuī wèi fàng huā.
云寒烟合入长暝,梅懒春催未放花。
wén dào cāng tóu zhǎng ér nǚ, zhǔ rén yóu huàn bù huán jiā.
闻道苍头长儿女,主人游宦不还家。